Rừng xanh yêu thương

1. Em đến với [F] rừng, đâu chỉ [D7] vì rừng xanh thơm [Gm] hương

Em đến với [Bb] rừng, vì tình [C7] yêu màu xanh quê [F] hương

Em đến với rừng, đâu chỉ [D7] vì rừng mờ trong [Gm] sương

Em đến với [Bb] rừng, bởi rừng [C7] xanh yêu [F] thương.

 

2. Em đến với [F] rừng, khi tuổi [D7] đời còn xanh tơ [Gm] vương

Có lúc nhớ [Bb] hoài, một miền [C7] xuôi dòng sông quê [F] hương

Em đến với rừng mang cả [D7] một niềm tin tương [Gm] lai

Em đến với [Bb] rừng bởi rừng [C7] xanh yêu [F] thương.

 

ĐK:

[Bb] Anh cùng em đến với [C] rừng, ta [Bb] ươm rừng xanh xanh [C] đến vô [F] cùng.

[Bb] Anh cùng em đến với [C] rừng, ta [Bb] nghe hòa theo đôi [C] trái tim chung.

Trong im lặng, em thấy tưng [F] bừng tiếng chim ca xen tiếng ai ca

Lá la [Bb] là, la lá la [F] la, lá la là, la lá la [Dm] là.

Trong xanh [C7] rừng có bao điều [F] lạ

Mà hôm [Bb] nay sao em vui [F] quá

Nghe trập [C7] trùng nhạc rừng chiều [F] xa

Nghe trập [C7] trùng nhạc rừng chiều [F] xa

(Nghe điệp [C7] trùng rừng xanh yêu [F] thương.

Nghe điệp [C7] trùng rừng xanh yêu [F] thương.)