Sa Đéc tình tôi

1. Nhớ Sa Đéc thật đẹp và kiêu [G] sa

[Bm] Nhớ chuông giáo đường nhà thờ ngân [G] nga

[E7] Nhớ áo [Am] dài tung bay đẹp [D] quá

Nhớ mối [C] tình khi xưa vàng [D] đá

Huỳnh Thủy [F] Lê cô gái phương [D] xa.

 

2. Ngắm hoa hé nhụy chạnh lòng riêng [G] tôi

[Bm] Biết bao kỷ niệm một thời lên [G] ngôi

[E7] Trên con [Am] đường mưa giăng ngập [D] lối

Duyên ban [C] đầu chưa đi vào [D] tối

Có ai [D7] ngờ một ngày chia [G] phôi.

 

ĐK:

Sa Đéc [C] ơi reo vào hồn thơ lai [Em] láng

Cung [Bm] đàn dệt mộng miên [G] mang

[E7] Sa Đéc [Am] ơi hoa đẹp hoài theo năm [G] tháng

Êm [E7] đềm cùng dòng Sa [Am] Giang

Lữ khách đi [D7] rồi lòng mãi tơ [G] vương.

 

3. Viết lên khúc nhạc tình người tha [G] phương

[Bm] Dẫu xa cách biệt nghìn trùng quê [G] hương

[E7] Nhưng trong [Am] lòng tôi luôn nặng [D] vướng

Luôn mơ [C] về quê hương một [D] hướng

Sa Đéc [D7] là nguồn sống trong [G] tôi.