Sài Gòn chiều mưa

1. Khúc nhạc buồn nghe xa [Am] vắng

Cơn mưa chiều nay chợt [F] đến

Phố buồn trống vắng đìu [E7] hiu

Sài Gòn chợt nắng chợt [Am] mưa

Nhạt nhoà trong mắt ai [E7] xưa

Anh [Am] về nào em có hay

Chơi [Dm] vơi hồn khách lạ

Gọi thầm tên [G] em , gọi người xa [E7] vắng

 

2. Sóng bạc đầu thương [Am] nhớ

Hôn lên bờ tóc [F] rối

Vỗ về tình mãi ngủ [E7] say

Sợi buồn sợi nhớ sợi [Am] thương

Và dòng sông vẫn [E7] trôi

Biết [Am] rằng em đã quên

Quên [Dm] bao lời ước hẹn

Tình buồn trăm [G] năm sóng xô vỗ [E7] đầy

 

ĐK:

Em [Am] giờ xa mắt [F] biếc cuối [Dm] nẻo hồng trời [G] mây

Ngỡ ngàng lạc chân [E7] bước , phố xưa bỗng xa [Am] lạ

Khúc ve [Dm] sầu nỉ non [G] buồn

Phượng hồng rướm [Em] máu hàng cây [E7] rũ vai bên [Am] đường

 

3. Phố nhỏ đường dài chân [Am] bước

Bâng khuâng hồn nghe ướt [F] đẫm

Giã từ dĩ vãng mộng [E7]

Sài Gòn một thuở bình [Dm] yên [G]

Ngày nào ta có [C] nhau

Khói sầu [F] vàng tay nhớ mong

[G] Chơi vơi hồn khánh [E7] lạ

Sài Gòn mưa rơi khóc ai trong [Am] chiều.