Sài Gòn của em của anh

1. Anh có nhớ Sài [C] Gòn không [G] anh

Sài Gòn của [C] em của [Am] anh

[Dm] Nhớ Sài Gòn của [G] tuổi thanh [C] xuân

[G] Khi mới biết [C] yêu.

Anh có nhớ Sài [C] Gòn không [G] anh

Sài Gòn có [C] em có [Am] anh

[Dm] Biết không gió Bạch [G] Đằng chiều [C] nay

[G] Còn mong ngóng [C] ai.

 

ĐK:

[C] Nhớ nhớ Sài Gòn một [Dm] thời

[G] Thời để mong nhớ để [C] thương

Phút giây chợt về người [Dm] ơi

[G] Lòng sao thấy còn vấn [C] vương.

[C] Nhớ mơ về một Sài [Dm] Gòn

[G] Hay nhớ hay mơ ngày [C] xưa

Dẫu là dĩ vãng người [Dm] ơi

[G] Nhưng mãi kỷ niệm nhớ [C] nhung.

 

2. Anh có nhớ Sài [C] Gòn không [G] anh

Sài Gòn của [C] tuổi mộng [Am]

[Dm] Anh có biết phố [G] buồn vắng [C] đi

[G] Tình nhân ngày [C] nao.

Anh có nhớ Sài [C] Gòn không [G] anh

Sài Gòn có [C] em có [Am] anh

[Dm] Anh có nhớ [G] Sài Gòn [C]

[G] Sài Gòn của em và của [C] anh.