Sài Gòn mùa thương cũ

1. Hẹn hò yêu [G] thương đón đưa em trước cổng [C] trường [Am]

Chiều thu mây [D] vương lá me rơi rớt ngập [G] đường

Đưa em [Am] về Sài Gòn mây lên sắc [D] tím

Long lanh trong mắt em [D7] ngời trăng [G] sao.

Tuổi hồng yêu [G] đương lứa đôi nào biết tình [C] trường [Am]

Tình nhẹ như [D] mây ước mơ ôm ấp thật [G] đầy

Chân âm [Am] thầm đường khuya tương tư nuối [D] tiếc

Nói sao cho vừa thương {D7] nhớ mộng [G] mơ.

 

ĐK:

Nay khung [C] trời em đâu vắng [Am] bóng [D]

Anh phiêu [C] bồng theo tháng năm [G] trôi

Chân lang [Em] thang giữa phố Sài [C] Gòn

Mi rưng [D] rưng thổn thức nghẹn [G] ngào

Thương cho [Am] tình thơ ngây trao [D7] nhau ngày [G] ấy.

 

2. Người tình năm [G] xưa áo bay mây trắng ngập [C] lòng [Am]

Người yêu năm [D] xưa tóc bay hương ngát trời [G] mộng

Nơi phương [Am] nào nhạt nhòa hay em nuối [D] tiếc

Ước mơ hai đứa một [D7] ngày chung [G] đôi.

Hỡi người tôi [G] yêu mắt môi xinh thắm ngày [C] nào [Am]

Nghìn trùng xa [D] nhau dấu yêu xưa vẫn dạt [G] dào

Nay cho [Am] dù dòng đời chia phôi khắp [D] lối

Áo em một thời hoa [D7] bướm nào [G] quên.