Sài Gòn mùa thương nhớ mênh mông

1. [Dm] Sài Gòn mùa thương nhớ mênh [Am] mông trong lòng

[Gm] Sài Gòn buồn như những cơn mưa đầu [Am] mùa mùa xa cách

[Dm] Sài Gòn cho tôi biết yêu em một [Am] lần rồi mãi mãi

[Gm] Mình yêu nhau như [Am] thế nhưng lại [Dm] xa.

 

2. [Dm] Sài Gòn mùa thương nhớ mênh [Am] mông trong lòng

[Gm] Mùa bâng khuâng cho những con tim xao [Am] động vì ai đó

[Dm] Và làm tôi cũng đã biết vui biết [Am] buồn tình yêu cũ

[Gm] Để lại bao vương [Am] vấn xong người [Dm] đi.

 

ĐK:

[Dm] Một mùa mang thương nhớ [Am] cô đơn đến bất tận

[Gm] Tôi cô đơn chỉ [C] để làm [F] thơ

[Bb] Tìm gì trong khoảng trống [Am] nơi có những bơ vơ

[Gm] Cố cho qua đi [Am] mùa thương [Dm] nhớ.

[Dm] Bồi hồi trong ký ức [Am] lời nào ai đã hứa

[Gm] Tôi cô đơn chỉ [C] để chờ [F] em

[Bb] Chờ thôi không mong nữa [Am] hiểu rằng duyên đã lỡ

[Gm] Cố cho qua đi [Am] mùa thương [Dm] nhớ.