Sài Gòn nhạt nắng

1. [Dm] Trở lại Sài [Dm] Gòn chiều thu buồn nhạt [F] nắng.

Thăm người em [F] xưa năm tháng vẫn đợi [F] mong.

Nhưng bóng em [F] tôi xa mờ trong biển [Bb] nhớ.

Chỉ âm thanh [Am7] buồn vang vọng khúc thời [A7] gian.

 

2. Trở lại Sài [Dm] Gòn nhiều năm từng xa [F] cách.

Sài Gòn dấu [F] yêu bao ký ức dịu [F] êm.

Năm tháng buồn [Gm] vui bên giảng [C] đường đại [A] học.

Bên hàng me [A7] xanh nơi hò hẹn chốn [Dm] xưa.

 

Chorus :

Đêm Sài Gòn mình tôi trên phố [Bb] vắng.

[Gm] Nghe lá vàng [F] rơi theo tiếng thở thời [F] gian.

Nhìn lá [Gm] rơi chậm buồn bay theo [F] gió.

Như cuộc tình [C] tàn trên biển [A7] sóng chơi [Dm] vơi.

Đêm Sài [Bb] Gòn nhìn sao khuya thanh [Dm] vắng.

Từng giọt [C7] sầu nhẹ lướt qua hồn [F] tôi.

Tìm em nơi [Gm] đâu ? Người tình xưa yêu [C] dấu.

Giọt lệ tình [Am7] buồn nhòa thấm ướt mi [Dm] tôi.

 

3. Chiều buồn Sài [Dm] Gòn đưa tôi về dĩ [F] vãng.

Sài Gòn dấu [F] yêu lắng đọng mối tình [F] ngâu.

Công viên [Gm] tình, mình [F] tôi buồn lê [Dm] bước.

Nghe tiếng xưa [A7] về theo dấu chân [Dm] phai.