Sài Gòn ơi tiếng gọi

Sài Gòn [Am] ơi em [Bm] ơi

Niềm thương nhớ nghẹn [Em] lời

Đong đưa làn tóc [D] rối

Nghe sầu đắng trên [G] môi.

Hôm nay xa cách [Am] rồi

Nỗi sầu ngập tim côi

Ngàn lời không tiếng [D7] gọi

Nhung nhớ đầy trong [G] tôi.

Bao năm trên xứ [C] người

Ngỡ ngàng bước chân [G] lơi

Sài Gòn ai đứng [Am] đợi

Con phố sầu lên ngôi.

Hàng me ru lá [C] đổ

Áo trắng hồn Trưng [D] Vương

Gia Long trời tím [D7] nhỏ

Thương nhớ ngàn nhớ [G] thương.

Sài Gòn [Am] ơi em [Bm] ơi

Đường xưa vắng chân [Em] người

Duy Tân sầu buông [D] lối

Ai về lá me [G] rơi. [Em]

Văn Khoa cây rũ [Am] buồn

Phấn bảng sầu tay thon

Cổng trường ai đến [D7] muộn

Nay dỗi hờn cô [G] đơn.

Anh hứa anh sẽ [C] về

Dù năm tháng lê [Bm] thê

Cho [Am] mắt thôi ngấn [D7] lệ

Cho nụ cười đê [G] mê.

Em ơi Sài Gòn [C] ơi

Giờ anh lỡ chơi [Bm] vơi

Đường về ngăn ngõ [Am] tới

[D7] Nhưng em mãi muôn [G] đời.