Sài Gòn thứ bảy (Sài gòn thứ 7)

1. Sài Gòn thứ bảy ngàn hoa trên [Em] đường

Lòng mình cứ tưởng mùa xuân yêu [C] đương [Em]

Đời tôi năm tháng phong [D] sương

Dầm mưa dãi nắng biên [G] cương

Nay tôi [C] về thăm người tôi [B7] thương.

 

2. Sài Gòn thứ bảy còn ai mong [Em] chờ

Một người lính trẻ về thăm kinh [C] đô [Em]

Người lính chiến ấy là [D] tôi

Lần [C] đi khi nắng đang [B7] vơi

Gởi trọn nỗi thương cuộc [Em] đời.

 

ĐK:

Ô hay chốn [G] đây

Bao lần tay nắm [Em] tay

Nhưng rồi chiều hôm [Am] nay

Tôi đi tìm em nào [B7] thấy

Thôi [Em] nhé giây phút sống tơ [Am] vương

Ngày [D] mai tôi lên [G] đường

[B7] Với những người [Em] thương.

 

3. Tiền đồn vắng vẻ mà sao không [Em] buồn

Sài Gòn thứ bảy mà nghe cô [C] đơn [Em]

Còn biết nói những gì [D] hơn

Tình [C] tôi dâng hiến giang [B7] sơn

Chắc người ấy không giận [Em] hờn.