[Saigon9x] – “Nhà tôi” – TG9X Thái Dương

Nhà tôi bé [Am]bé con con ván [C]gỗ chắp vá lỗ chỗ

Nơi bà [Em]tôi bán quán bán cho ơi à xóm [Am]giềng

Nhà tôi khi [Am]ấy trước cửa trồng một [C]cây cao ấy cây mận

Nơi trẻ [Em]thơ lóc nhóc líu ríu ơi à bạn [Am]hiền

Nhà tôi [Am]xưa loang lỗ gạch tường, [C]khói bếp khắp nhà

Làm [Em]cay cay đôi mắt tôi, cay mắt [Am]tôi

Nhà tôi khi [Am]ấy tối tối ngồi quần [C]quây bên chiếc ti vi

Đen và [Em]trắng bé bé để kể nhau nghe chuyện [Am]đời

[Am]Ôi tôi nhớ mong, [C]ôi tôi nhớ mong, [Em]ôi tôi nhớ mong

Tôi nhớ [Am]mong…

[Am]Ôi tôi nhớ mong, [C]ôi tôi nhớ mong

[Em]Xin được trở về lại tuổi [Am]thơ.

Nhà tôi khi [Am]ấy có gánh bắp [C]nấu lâu lâu ngang qua

Khi chiều [Em]xuống ấy có tiếng rao bánh tiêu bánh [Am]

Nhà tôi còn [Am]có mảnh đất bọn tôi [C]hay khoét lỗ bắn bi

Có giày [Em]dép mấy đứa ấy vẽ phấn chơi lò [Am]

Nhà tôi [Am]bên con hẻm gập ghềnh [C]nơi có ông nội

Tập [Em]cho tôi chạy xe đạp xe bé [Am]nhỏ

Nhà tôi [Am]như vẫy vẫy chào từ biệt [C]tôi trong ánh nắng vàng

Trong ngày [Em]ấy lúc mới biết đến tháng năm học [Am]trò

[Am]Ôi tôi nhớ mong, [C]ôi tôi nhớ mong, [Em]ôi tôi nhớ mong

Tôi nhớ [Am]mong…

[Am]Ôi tôi nhớ mong, [C]ôi tôi nhớ mong

[Em]Xin được trở về lại tuổi [Am]thơ.

Giờ đây nhà [Am]cao với quán mới [C]khang trang lung linh

Đâu còn [Em]nữa ấy những tiếng rao bánh tiêu bánh [Am]

Giờ đây trẻ [Am]thơ đắm đuối một niềm [C]vui thú riêng mình

Đâu còn [Em]nữa mấy đứa ấy vẽ phấn chơi lò [Am]

Giờ đây [Am]bao khu phố chọc trời, [C]ai cũng tất bật

Còn [Em]ai đâu ngồi cây mận mà nhỏ [Am]to

Giờ đây tôi [Am]đứng chới với nhìn dòng [C]xe cứ xuôi ngược

Trong làn [Em]nắng ký ức quá khứ đang phai nhạt [Am]mờ.

[Am]Ôi tôi nhớ mong, [C]ôi tôi nhớ mong, [Em]ôi tôi nhớ mong

Tôi nhớ [Am]mong…

[Am]Ôi tôi nhớ mong, [C]ôi tôi nhớ mong

[Em]Xin được trở về lại tuổi [Am]thơ.