Sao chẳng thành đôi

1. Em [Dm] về bên ấy yên [C] vui

Từ [Am] nay ấm êm cuộc [Bb] đời

Anh [Dm] nằm khuya sớm đơn [G] côi

Đêm [C] thức canh thâu nhớ [Dm] người.

 

2. Mình [Bb] nghèo thì đâu dám [C]

Sợ trèo [Am] cao té đau nào [Dm] ngờ

Thân [Bb] anh tay trắng phong [C] sương

Làm sao lo [Am] được đoạn đường em [Dm] đi.

[G] | [Bb] | [Am] [Dm]

(Thương lắm đò [G] ơi, mình [Am] anh ngồi nhớ người [Dm] ta.)

 

ĐK:

Tình [Bb] tan điệu lý

câu [C]

Em sang bến [Am] đó nhớ chăng bến [Dm] này

[Bb] cho con nước vơi [C] đầy

Lòng anh vẫn [Am] đợi nhưng người nào [Dm] hay.

Đò [Bb] ơi thương lắm ơi [C] đò

Gừng cay muối [Am] mặn nhưng giờ đành [Dm] thôi

Sông [F] sâu bên lở bên [Gm] bồi

Anh thương em [Am] rồi sao chẳng thành [Dm] đôi

* Mấy [Dm]

câu ước hẹn chung tình

Cho mối duyên [Gm] mình em [Am] đành quên [Dm] sao

Chắc [G] do cái phận anh [Bb] nghèo

Thân lắm bọt [C] bèo một [Am] đời gieo [Dm] neo.