Sao em nỡ phụ tình anh

1. Tiếng mưa bên [Am] thềm, mà [D] nghe buốt giá [Am] con tim

Nhớ bạn tình [D] chung, trăng đơn gối lẻ đêm [Am] trường

“Mình” giờ có [D] còn nhớ khi xưa, [C] nhà nghèo anh [G] dãi nắng dầm mưa

Sớm trưa ra [C] đồng, tay cuốc tay [D] cày mà lòng vẫn [Am] vui [D][Am]

 

2. Bắt con cua [Am] đồng, về [D] ram ăn với [Am] canh rau

Đạm bạc mà [D] ngon, thương sao ngày tháng chung [Am] lòng

Mình ngồi vá [D] lại áo cho anh, [C] miệng cười chúm [G] chím nhìn nhau

Kim đâm chảy [Em] máu tay “mình” anh [Am] đau [D][Am]

 

ĐK: Thương [Am] sao! [D] Chiếc áo bà [C] ba, nghiêng vành nón lá gánh vai nặng [Am] quằn

Làng [Em] trên sớm dưới cho [G] rằng, anh thiệt có [Em] phước cưới được vợ giỏi [Am] dang

Ngờ [D] đâu! Trái ngang bể dâu, gió đưa gió [F] đẩy [G] “mình” xa anh [C] rồi

Ham [G] sang, [Am] phụ khó, nông [D] tình, bỏ anh ở [Em] lại quê [D] nghèo [Em] mình [Am] ên

 

3. Tiếng con côn [Am] trùng mà [D] nghe ray rứt [Am] trong đêm

Nhớ “mình”, “mình” [D] ơi canh thâu nức nở trong [Am] lòng

Bao ngày anh [D] vẫn đợi mong, [C] “mình” về sưởi [F] ấm đêm đông

[Em] Vòng tay rộng [G] mở anh [Em] đón “mình”, [Am] “mình” ơi [D][Am]