Sao quá đau lòng

[Am] Một thoáng nghi ngờ, phải [Em] chăng đã có người

[F] Cạnh bên em mỗi [G] khi không có [C] anh

[Am] Rồi cứ im lặng, cố [Em] giấu thì cũng đành

[F] Vì thương em nên [G] chẳng dám nghĩ [Am] nhiều.

T-ĐK:

Rồi nhiều cuộc cãi [Am] vã, cứ thế cứ thế xảy [Em] ra

Chẳng như lúc [F] đầu, mình hơn [G] thua từng

câu [C] nói

Rồi ngày này cũng [Am] tới, hai ta hai đứa hai [Em] nơi

Mình chọn buông [F] tay, xa rời [Em] nhau, mỗi anh chơi [Am] vơi.

 

ĐK:

Tại sao cứ chọn [Am] cách xa nhau nhớ chăng ngày [Em] ta bắt đầu

Người vô [F] tư, người vô [G] tâm, quay bước [C] mau

Vì yêu mà [Am] lắng lo nhiều phải chăng anh [Em] quá nuông chiều

Tình cảm [Dm] kia rồi cũng [Em] bay như gió gặp [Am] diều.

Ừ thì nên giải [Am] thoát cho nhau trả em về [Em] nơi yên bình

Chẳng còn [F] anh, ở nơi [G] em chắc vui nhiều [C] lắm

Giờ thì anh cũng [Am] đã yên lòng níu chi một [Em] chút hi vọng

Hợp rồi [Dm] tan, chuyện thế [Em] gian sao quá đau [Am] lòng.