Sao ta ngược lối

1. Có phải [Dm] em yêu người khác [Am] rồi?

Có phải [C] em giờ thay [F] đổi?

Anh [Dm] thấy ngọt ngào trên [Am] đôi môi

Chẳng [C] còn như [Am] ngày đầu chung [Dm] đôi.

 

2. Có phải [Dm] anh chẳng là gì [Am] cả?

Chẳng thể [C] tin bao đắp xây bị [F] em xô ngã

Anh đứng [Dm] dậy sau bao nhiêu xót [Am] xa

Vẫn thương [C] em như [Am] ngày hôm [Dm] qua.

 

ĐK:

Biết quên [Dm] em sẽ rất khó, dẫu trong [Am] lòng bao đắn đo

Rồi ngày [C] mai ai sẽ nắm tay em [F] về ngược gió

Trót yêu [Dm] em vẫn cố bước phải chấp [Am] nhận bao tổn thương

Có chăng mình [Gm] anh đơn [Am] phương để rồi lạc [Dm] hướng.

Mất bao [Dm] lâu để ngừng nhớ, hết mong [Am] chờ thôi ước mơ

Vì cuộc đời [C] anh như chiếc lá khô giữa [F] miền giông tố

Đã bao [Dm] lần đưa tay với níu em [Am] về chung với đời

Nắng mưa cùng [Gm] trôi cớ [Am] sao hai ta ngược [Dm] lối.