Sau cơn mê

1. Ta lang thang một [Em] chiều

Một chiều mùa đông hắt [G] hiu

Chìm trong nỗi cô [C] liêu [E7]

Nhớ thương ai thật [Am] nhiều.

Đôi chân như vô [D] tình

Lạc về trên con phố [B7] quen

Người ơi nỡ quên thật [C] sao [Am]

Những yêu thương ngọt [B7] ngào.

 

2. Ta trao anh cuộc [Em] tình

Cuộc tình đẹp như giấc [G]

Vì ta quá ngây [C] thơ [E7]

Trót yêu anh dại [Am] khờ.

Bao men say vô [D] hình

Dìu ta đi trong cõi [B7]

Chợt tan biến theo làn [C] mây [B7]

Và anh đã xa tầm [Em] tay.

 

ĐK:

Ôi cơn mê [Am] nào dìm [D] ta trong nỗi đau [G] này đọa [Em] đầy

Bao nhiêu ân [D] tình theo cánh [B7] chim bay về nơi [Em] ấy [E7]

Ôi thân rã [Am] rời nghe trái [D] tim tan nát hỡi [G] người có [C] hay

Giọt buồn rơi lòng tả tơi người yêu [Am] ơi anh nào [B7] biết.

 

3. Khi cơn mê điêu [Em] tàn

Còn lại mình tôi với [G] tôi

Người ta đã đi xa [C] rồi [E7]

Khóc thương cho cuộc [Am] tình.

Sau cơn mê [D] dài

Chợt tình giấc ta mới [B7] hay

Ngày xưa đắm say làm [C] chi [B7]

Giờ thêm đắng cay mà [Em] thôi.