Sợ người đi mất

1. Người [F] nói rằng mình chia [G] tay

Người [Em] muốn để tình kia [Am] bay

Chẳng [F] tiếc thời gian [G] qua

Có nhau êm [Em] đềm như thế [Am] mà.

 

2. Em [F] ơi trái đất xoay [G] tròn

Đời này hai [Em] đứa vẫn còn gặp [Am] nhau

Thương [F] em xin em đừng [G] đi

Để lại anh [Em] ôm niềm đau và nước [Am] mắt.

T-ĐK:

Sợ người đi [F] mất sợ lắm trong [G] mơ anh cũng sợ

Sợ tỉnh [Em] giấc không thấy [Am] người

Lòng mình vụn [F] vỡ, ghì lấy nỗi [G] đau vô bờ

Em [Em] ơi, ở lại được [Am] không.

 

ĐK:

Từng là tất [F] cả vậy mà người lại [G] bỏ anh đi

Còn lại những [Em] tiếng cười dại khờ từ [Am] ngày chia ly

Vậy là kết [F] thúc thật rồi, còn [G] gì đâu em

Mất bao [Em] lâu mới có thể quên được [Am] em.

([F] Em đi [G] rồi, ngàn

câu [Em] hứa đến đây dư [Am] thừa

[F] Đau thương trong lòng, tình này [Em] dẫu có hy vọng

[Dm] Cũng không [Em] còn gì [Am] đâu.)

 

2. Em [F] ơi trái đất xoay [G] tròn

Đời này hai [Em] đứa vẫn còn gặp [Am] nhau

Thương [F] em xin em đừng [G] đi

Để lại anh [Em] ôm niềm đau và nước [Am] mắt.

T-ĐK:

Sợ người đi [F] mất sợ lắm trong [G] mơ anh cũng sợ

Sợ tỉnh [Em] giấc không thấy [Am] người

Lòng mình vụn [F] vỡ, ghì lấy nỗi [G] đau vô bờ

Em [Em] ơi, ở lại được [Am] không.

 

ĐK:

Từng là tất [F] cả vậy mà người lại [G] bỏ anh đi

Còn lại những [Em] tiếng cười dại khờ từ [Am] ngày chia ly

Vậy là kết [F] thúc thật rồi, còn [G] gì đâu em

Mất bao [Em] lâu mới có thể quên được [Am] em.

* Trả lại em [F] tiếng cười đùa trả lại [G] niềm vui xưa

Trả lại

câu [Em] hứa trọn đời bên nhau anh [Am] không cần giữ nữa

Cuộc tình vô [F] nghĩa nên dừng lại, để mình đi [G] tiếp tương lai

Đúng hay [Em] sai đã không cần thiết [Am] nữa.

 

ĐK:

Từng là tất [F] cả vậy mà người lại [G] bỏ anh đi

Còn lại những [Em] tiếng cười dại khờ từ [Am] ngày chia ly

Vậy là kết [F] thúc thật rồi, còn [G] gì đâu em

Mất bao [Em] lâu mới có thể quên được [Am] em.

Vậy là kết [F] thúc thật à mình còn [G] nữa không em

Mất bao [Em] lâu mới có thể quên được [Am] em.