Số phận duyên kiếp

Một chiều kia mình [Am] quen giữa trời [G] đang giăng mây [Am] tím

Nồng nàn hương tình [F] trao lời yêu thương say [C] đắm

Chan chứa trái tim [G] yêu chẳng ngờ ngày giông [C] tố

Ta nắm tay không [G] chặt nên hai lối [Em] rẽ ngược [Am] nhau.

Em sẽ cố quên [Am] đi để lòng [G] mình không vương [Am] vấn

Có nuối tiếc thêm [F] chi nào đâu được như [C] ý

Bởi ai biết đâu [G] được số phận trời sắp [C] đặt

Thôi hãy xem chuyện [G] mình như nước trôi qua [Am] cầu.

 

ĐK: Gặp được nhau bởi [Am] vì nợ

câu duyên [G] kiếp

Đến với nhau được [Em] không thì phận số an [Am] bài

Có biết bao cuộc [Am] tình ở trên thế [G] gian

Phải chia lìa đôi [Em] lứa cũng bởi do số [Am] trời.

Yêu người mà biết [G] rằng chẳng thuộc về [C] nhau

Không thể nào vẹn [G] nguyên trọn đời

câu ước [Am] hẹn

Trót lỡ trái tim [Am] em đã trao đến [G] anh

Để đêm về nhung [Em] nhớ một mối tơ [Am] lòng.

Định mệnh ta gặp [Am] nhau nhưng vì phận [G] duyên không [Am]

Lặng thầm ôm niềm [F] đau để cho mây gió [C] cuốn

Nếu có kiếp sau [G] này giữa dòng đời ta [C] gặp

Em sẽ không bước [Em] vội để lạc mất nhau trong [Am] đời

(Em sẽ không bao [G] giờ……để lạc [Em] mất anh….người [Am] ơi.)