Sương khói

1. Người về như lá, lá rơi vàng [Am] che dấu xưa [D]

Ðường tình heo hút lắng nghe từng [G] gót mơ hồ [C]

Một trời nhung nhớ tím trong màu [B] mắt si tình [B7]

Người đi khuất xa mình tôi lẻ [Em] loi.

Lặng nhìn hoa lá khóc xoe tròn [Am] sao xót xa [D]

Một ngày xưa lắm sánh vai mình [G] qua lối này [C]

Cùng nhìn chân bước đếm quên [Am] giận hờn [E7]

Giờ thì ai đếm với tôi [C] muộn phiền

[Am] Ðã đi rất [F] xa, mình tôi đứng [Em] đây chờ ai

Mình tôi đứng [B7] đợi, một chiều mưa [Em] rơi.

 

2. Tình là sương khói, khói sương về [Am] khi mất nhau [D]

Lòng buồn ngơ ngác cứ khơi hoài [G] đám tro tàn [C]

Kỷ niệm êm ái hát ru ngàn [B] giấc mơ vàng [B7]

Giờ tay vắng tay nhìn mưa trắng [Em] bay.

Tìm hình bóng cũ dở dang nụ [Am] hôn đắm say [D]

Mệt nhoài năm tháng vẫn không tàn [G] phai dấu tình [C]

Rượu nồng chưa uống đã say [Am] mệt mài [E7]

Giọt tình xưa nếm đắng cay [C] ngọt ngào [Am]

[Am] Ðã đi rất [F] xa, mình tôi đứng [Em] đây chờ ai

Mình tôi đứng [B7] đợi, một chiều mưa [Em] rơi.