Ta từng tồn tại

1. Một mình [Am] anh lang thang dưới những góc phố lẻ [Em] loi

Cơn gió đông [F] chợt ùa về trái tim [G] anh bỗng thấy [C] giá lạnh

Tìm về [Am] trong cô đơn năm tháng chúng ta còn [Em] nhau

Em đã ra [F] đi thật rồi cớ sao [G] anh vẫn hoài chờ [Am] mong.

 

2. Em đã đi [Am] xa thật rồi mình anh nơi đây nhớ [Em] về

Giây phút yêu [F] thương ngày nào ta trao [G] nhau từng lời hẹn [C] ước

Cứ ngỡ bên [Am] nhau trọn đời cầm tay đi chung lối [Em] về

Vậy mà tại [F] sao giờ đây chỉ riêng [G] anh cô đơn một [Am] mình.

 

ĐK:

Ta đã [Am] từng tồn tại thật nhiều kỷ niệm khó [Em] quên trong cuộc đời

Ta đã [F] từng trải qua thời [G] gian tưởng chừng sẽ [C] bên nhau đến dài lâu

Ta đâu biết [Am] rằng hạnh phúc nhỏ nhoi chỉ là giấc [Em] mơ không có thật

Ngày hôm [F] qua còn thương hôm [G] nay chia đôi con [C] đường.

Anh ước [Am] rằng mình chưa từng quen để chẳng phải [Em] đau như lúc này

Anh ước [F] rằng từ nay về [G] sau chẳng còn nhớ [C] thương những tháng ngày bên nhau

Anh không trách [Am] người vội vàng rời xa chỉ trách bản [Em] thân anh yếu lòng

Chẳng thể [Dm] quên được người đã [Em] trao cho anh kỷ [Am] niệm.