Ta về

Ta [G] về một [Am] bóng trên đường [C] lớn

Thơ [D] chẳng ai đề vạt áo [G] phai

Sao [D] bỗng nghe đau mềm phế [Am] phủ?

Mười [C] năm, đá cũng ngậm ngùi [D] thay.

Ta [G] về như hạc vàng thương [C] nhớ

Một [D] thuở trần gian bay lướt [G] qua [D]

Ta [G] tiếc đời [Bm] ta sao hữu [C] hạn

Đành [D] không trải [Am] hết được lòng [G] ta.

Ta [Gm] về như sợi tơ trời [D] trắng [F]

Chấp [Bb] chới buồn [F7] trôi với nắng [Bb] hanh

Ai [Eb] gọi ai [D] đi ngoài quãng [Gm] vắng

Phải [D] ôi vàng [Bb] đá nhắn quan [D7] san.

Ta [G] về như lá rơi về [C] cội

Bếp [D] lửa nhân quần ấm tối [G] nay

Chút [C] rượu hồng [Bm] đây xin rưới [Am] xuống

Giải [D7] oan cho cuộc biển dâu [G] này.

* Tiếng [Bm] biển lời rừng nao nức [C] giục

Ta [Am] về cho [Bm] kịp [D7] độ xuân [G] sang.