Tấm ảnh không hồn

Tôi ngó về cuối [Am] trời

[Dm] Tay ôm kỷ [Am] vật tình [G] yêu giữa tôi với [C] người

Chỉ còn xót [G] lại tấm [A7] hình gìn giữ được [Dm] thôi

Hình [G] hài này giết lần [C] tôi

Cũng bởi [Dm6] lời thề non hẹn [E7] suối.

Trong nét mặt nhớ [Am] người

[Dm] Hôm đi còn [Am] gặp nỉ [G] non suốt đêm những [C] lời

Nào là nói [G] tặng tấm [A7] hình để bớt lẻ [Dm] loi

[G] còn thề thốt đầu [C] môi

Yêu chỉ [E7] có mình tôi suốt [Am] đời.

Từ khi tôi yêu [Am] người

Chân trời góc biển ngược xuôi

Thấy [D] hình thấy mặt để [Am] tôi

Chia sẻ [G] những khi buồn [C] vui

Ước [A7] vọng cùng người nên [Dm] đôi

Bây giờ tan thành mây [E7] khói

Vẫn còn tôn thờ bóng không [Am] hồn.

Tay hứng trọn mối [Am] sầu

[Dm] Đeo thêm hình [Am] ảnh người [G] tôi trót yêu quá [C] nhiều

Vài lần muốn [G] hủy tấm [A7] hình mà có được [Dm] đâu

[G] tình người khắc đậm [C] sâu

Quên thật [E7] khó người yêu lúc [Am] đầu.