Tan giấc mơ xưa

1. Chiều [C] nay anh [F] về thăm quê mến yêu [C] xưa

Gió [Dm] đưa muôn [G7] vàn thương yêu chào [C] đón

Nhìn màu quê [F] cũ anh cảm thấy nao [C] nao

Trời buồn mây [Am] tím thương nhớ nhớ xa [Dm] xôi

Kỷ niệm năm [G7] ấy trôi mau về dĩ vãng thôi tàn giấc mơ [C] hoa [F][C]

 

2. Gặp [C] em anh [F] buồn anh không nói nên [C]

câu

Mắt [Dm] em u [G7] hoài thu thêm nhạt [C] nắng

Ngày nào năm [F] trước ta cắp sách bên [C] nhau

Giờ nầy sao [Am] thấy xa cách quá em [Dm] ơi

Còn tìm đâu [G7] nửa bao nhiêu ngày đã mất thấy buồn nhưng trách [C] ai?

 

ĐK: Em ơi anh [F] buồn vì xa vắng nhiều [C] rồi nhớ [F] thương bao giờ [C] nguôi

Biết đến bao [F] giờ và biết đến bao [C] giờ chấp cánh như ngày [G] thơ

[C] Mai em sang [F] đò mình anh còn đứng [C] nhìn biết [F] chúc nhau gì [C] đây?

[Am] Bao nhiêu kỷ [Dm] niệm và [F] bao nhiêu ân [G7] tình xin giữ riêng mình [C] tôi

 

3. Ngày [C] mai có [F] người vui xác pháo tung [C] bay

Tiển [Dm] đưa một [G7] lần thương nhau trọn [C] kiếp

Giờ nầy xa [F] cách anh thấy nhớ thương [C] thêm

Vì tìm đâu [Am] nửa những ánh mắt thơ [Dm] ngây

Trời chiều mây [G7] tím mang tâm tư vào nhớ hết rồi giấc mơ [C] xưa.