Thà anh nói thế

Khi yêu [Dm] rồi dễ [Bb] nào bão lòng [Dm] quên

Nhưng ân [Gm] tình đã [Eb] hằn vết lòng [Dm] đau

Thà anh nói [C] đừng yêu anh [Bdim] nữa

Đường đời còn [Am] xa với những tháng năm vàng võ

Vội chi ôm [Dm] lấy xót [C] xa mà thêm cay [Bb] đắng đời [A7] nhau

Trường lớp [Dm] này con đường [A7] này rồi cũng rời xa [Dm] thôi.

Thà anh [Dm] nói [C] đừng yêu anh [F] nữa

Dòng đời nhạt [Gm] phai áo [A7] trắng phong sương nhuộm nát [Dm] nhàu

Đừng mơ ru [Bb] giấc ái [C] ân vàng son [Bb] mãi trong tình [Gm] yêu

Bờ cỏ này chỗ ta [A7] ngồi chỉ là giấc vàng mơ [Dm] thôi.

[Gm] Ôi em [C] xin thà anh nói [F] thế

Để em [Bb] còn lưu [Dm] chút vàng son [Gm] xưa

[Dm] Ôi em [C] xin thà anh nói [Gm] thế

Chứ xin [A7] đừng đùa cợt mối tình của [Dm] em.

Dù cho [Dm] đến thiên [Gm] đường em sẽ [Dm] đến

Chẳng con đường [A7] nào in dấu bàn chân [Dm] anh

Băng qua vô [Gm] thường làm [C] sao không cần dối [F] trá

Yêu đương mù [C] lòa ôm rã nát vòng tay điêu [A7] linh

Để [Bb] lết qua tháng năm nhiều [A7] khi mình chẳng nhận ra [Dm] mình.