Thà là quên đi

1. Ngày xưa ngây [Am] thơ nên tôi đã tin [G] em

Trọn tình [Em] yêu trong tôi trao hết cho [Am] em

Lời thề [Dm] khi em yêu tôi em [F] đã cố nói dối

Như [B7] đã nói với biết bao nhiêu [E7] người.

 

2. Được gì không [Am] em ơi sau phút mê [G] say

Từng người yêu [Em] thương em ai cũng chia [Am] tay

Niềm cô [Dm] đơn như hôm nay em [F] đã cố chuốc lấy

Em [B7] hỡi, biết trách móc ai giờ [E7] đây.

 

ĐK:

Thà là [Am] quên đi tình yêu đầy trái ngang

Thà là [F] quên đi tình yêu quá phũ [Dm] phàng

Một tình [G] yêu em cho tôi bao nhiêu dối gian

Sống bên [C] em ôi sao đắng cay bẽ [E7] bàng.

Thà là [Am] quên đi người ơi đừng nhớ tôi

Thà là [F] quên đi người ơi mất nhau [Dm] rồi

Buồn làm [G] chi khi con tim em không có tôi

Trách nhau làm [E7] gì nhiều lời chỉ càng xót xa mà [Am] thôi.

* Nếu yêu một [Dm] người thì đừng nên có [G] lỗi

Đã yêu nhiều [E7] người còn buồn chi em [Am] hỡi

Cớ sao còn tiếp [F] nuối sao còn [G] nói với tôi những lời gian [E7] dối.