Thả xuân trôi

1.Bụi thời [Ebm] gian như con thoi đưa

Khiến mi [Abm] cay

Ta lạc [Abm] trôi mãi miết về đâu nghĩa ân lưu [Ebm] đầy

Đời vạn [Gb] nẻo không phai tình

Một hình [Abm] bóng cũ trót nhớ

Theo gió [Gb] mây qua bao đó [Bbm7] đây.

 

2. Ngày dài [Ebm] miên man nơi đơn côi

Lướt qua [Abm] thôi

Xuân về [Abm] đây mà sao sầu giăng điểm tô một [Ebm] màu

Ai đong [Gb] đếm những nỗi niềm

Khoảng lặng chênh [Abm] vênh

Lao đao suối tóc [Abm] mây

Chân lạc bước bơ [Ebm] vơ.

 

ĐK

Thì thầm [Ebm] với bóng đêm [Db] thâu

Ta hỏi [Gb] xuân cố nhân về đâu cớ sao im [Ab] lìm

Mòn mỏi bốn mùa [Ab] qua

Có đâu còn vương đã xa tầm [Gb] với

Một niềm nhớ còn lại [Bm7] đó

Bồi hồi với xuân thì lao [Ebm] xao.

Gửi vào [Ebm] thơ chút suy [Db]

Thả ngàn [Gb]

câu hứa theo từng con sóng kia vỡ [Abm] òa

Cùng gió mây còn [Ab] bay đến phương trời nào

Quấn quanh đồi [Gb] núi

Cho đi qua xuân hoan [Bbm7] ca

Đâu ấm êm thiếu đôi môi [Ebm] nồng.