Thân viễn xứ

1. Mấy mươi năm con làm thân viễn [Dm] xứ [G]

Những nẻo đường chân [C] bươn chải ngược xuôi [Am]

Chỉ gặp mẹ lâu lâu qua điện [Dm] thoại [E7]

Con cũng vui khi thấy mẹ vẫn [Am] cười.

 

2. Ngày con đi tóc mẹ còn xanh [Dm] lắm [G]

Thời gian qua tóc [C] mẹ màu muối tiêu [Am]

Ngày con đi mắt mẹ còn tỏ [Dm] lắm [E7]

Nay mờ đi chắc tại mẹ khóc [Am] nhiều.

 

ĐK:

Nhớ những [C] chiều nơi nhà lá dột [Am] xiêu [Dm]

Nhớ bờ [G] đê nhớ cánh đồng rơm [C] rạ [Am]

Những mùa nắng đất cày lên sỏi [Dm] đá [G]

Chợt cơn mưa bão lũ đã tràn [C] về [E7] [Am]

Trong cơn mê con bồi hồi mộng [F] tưởng [Dm]

Thoáng đâu [G] đây mùi khói bếp quê [C] nhà [Am]

Ôi vị [A7] ngọt từ củ khoai lang [Dm] nướng [E7]

Chợt giật mình ngày xưa ấy đã [Am] xa.

 

ĐK:

Nhớ những [C] chiều nơi nhà lá dột [Am] xiêu [Dm]

Nhớ bờ [G] đê nhớ cánh đồng rơm [C] rạ [Am]

Những mùa nắng đất cày lên sỏi [Dm] đá [G]

Chợt cơn mưa bão lũ đã tràn [C] về [E7] [Am]

Trong cơn mê con bồi hồi mộng [F] tưởng [Dm]

Thoáng đâu [G] đây mùi khói bếp quê [C] nhà [Am]

Ôi vị [A7] ngọt từ củ khoai lang [Dm] nướng [E7]

Chợt giật mình ngày xưa ấy đã [Am] xa.

 

3. Ai xa quê mà không thương không [Dm] nhớ [G]

Quê hương luôn [C] chan chứa ân tình [Am]

Bàn tay mẹ luôn [Dm] dịu dàng che chở [E7]

Chẳng bao giờ con [Am] chịu cảnh đìu hiu.

Ngày con về con [Am] sà vào lòng mẹ [Dm]

Ngửi mùi [G] hương con [C] nhớ đã bao ngày [Am]

Ôm giấc ngủ trong [Dm] lời ru khẽ khẽ [G]

Vu Lan [E7] về con [Am] nhớ quá mẹ ơi.

Ôm giấc ngủ trong [Dm] lời ru khẽ khẽ [G]

Vu Lan [E7] về con [Am] nhớ quá mẹ ơi.