Anh ôm giấc [Am]mơ thật đẹp, ngỡ đâu hạnh phúc trời ban
Anh như người [G]điên, xứ thần tiên say xưa
câu chuyện cũ rích
Anh đã [F]giấu em sâu trong lồng ngực, thay vì cất em trong tim
[G]Nửa thân quen, nửa xa lạ... Thật ra anh chẵng là ai cả...
Anh thấy ta [Am]từng hòa vào nhau, như đốt cháy khí quản
Anh thấy ta[G] hòa mình vào nhau, như cách họ "ru" anh
Anh chỉ là [F]thứ vô định như cách em gọi "đã từng" thôi
Dù anh đã cố đổi thay rất nhiều...nhận lại từ em toàn lừa dối [G]
Anh chỉ là [Am]thứ gì đó vô định như cách em gọi "đã từng" thôi
Là cách anh [G]từng hốt hoảng thức giấc vì thấy e ko còn cạnh bên
Anh chỉ là [F]thứ gì đó vô định như cách em gọi "đã từng" thôi
Là cách anh [G]từng hốt hoảng thức giấc vì thấy e ko còn cạnh bên
Anh cứ ngỡ [Am]rằng...sẽ không còn buồn vì em nữa
Anh [G]cứ ngỡ đau thương kia chất đầy rồi sẽ quên ngay
Đêm này qua đêm khác anh vẫn ôm lấy nỗi đau này,...Em thấy [F]đấy!
Sai lầm là em thôi, anh chỉ là sợ làm em đau...Nên chẵng [G]nói...
Em có còn [Am]nhớ? Lần cuối bên nhau anh có hỏi:
Em [G]chỉ cười và nói:
[F]Và rồi thời gian lại trả lời một cách phũ phàng nhất mà anh chưa từng mong đợi...
[G]Rằng em đã thay đổi ...
Anh chỉ là [Am]thứ gì đó vô định như cách em gọi "đã từng" thôi
Là cách anh [G]từng hốt hoảng thức giấc vì thấy e ko còn cạnh bên
Anh chỉ là [F]thứ gì đó vô định như cách em gọi "đã từng" thôi
Là cách anh [G]từng hốt hoảng thức giấc vì thấy e ko còn cạnh bên
Anh [Am]đâu phải thằng khờ, đâu phải kẻ tình sy
Anh [G]bấu víu thật chặt sợ rằng kỷ niệm sẽ mờ phai
[F]Anh vẫn còn buồn vì từng cố thử
[G] Anh vẫn là trò đùa của em thôi và giá như