Thanh Xuân Không Hối Tiếc

[G]Đã có lúc chỉ một mình [Em]tôi bơ vơ. Đến [C]bây giờ, đến [D]bây giờ

[G]Giấu nước mắt đi vào tận [Em]sâu trong mơ. Đến [C]bao giờ, đến [Cm]bao giờ? [D]

[G]Sẽ có ngày tôi vượt qua [Em]bóng đêm này. Đến [C]khi nào, đến [D]khi nào?

[G]Tôi khao khát phút giây chạm [Em]tay ánh sáng Có [C]khi nào, có [Cm]khi nào? [D]

 

Và giờ đây tôi [G]đã ngưng khóc bỏ lại [Em]đêm tối phía sau

Giờ chẳng còn điều gì [C]ngăn tôi sống hết [D]mình

Sống với [G]đam mê, lắng nghe con tim. Còn sợ [Em]chi? Khi tôi có âm nhạc

Dù gập ghềnh hay chông [C]gai, tôi vẫn bước [Cm]đi [D]không bao giờ hối [G]tiếc

 

[G]Người ta thường nói thanh xuân là buổi sáng trong lành

[Em]Là cơn mưa rào mà ta chẳng bao giờ mong tạnh

[C]Chỉ sợ một ngày giấc mơ đi qua thật chóng vánh

Đưa [D]tay vẽ nét trời mây kéo theo hồi ức đi xa cùng đồng hành

[G]Cơn gió cuối thu chạy qua làn tóc

Hương [Em]vị của thanh xuân làm ta quên nỗi mệt nhọc

[C]những ngày vui, hay mấy đêm dài ta bật khóc

Thì [Cm]sớm mai thức dậy, ta vẫn là [D]ta mà, phải không?

Tiễn màn [G]sương đổi lấy từng vệt nắng sưởi ấm tâm hồn, cõi lòng ta

Cứ bình [Em]tĩnh mà sống đừng lo lắng để cho tuổi trẻ này mãi đừng vụt xa

Ai mà [C]biết khi nào cuộc đời sẽ đẩy ngã ta thêm lần nữa?

Chi bằng cứ [D]đứng thật vững học cách đứng dậy, sống như một đời còn thừa

Cứ [G]mơ và cứ tin, rồi cứ yêu vậy thôi

Đắn [Em]đo gì, luyến tiếc gì, thời gian cứ trôi

Ước [C]mơ này chỉ có một cơ hội đánh đổi tất cả là khi

Bỏ lại đớn [Cm]đau, tôi sẽ đạp lên mọi sự vất [D]vả mà đi.

 

Và giờ đây tôi [G]đã ngưng khóc bỏ lại [Em]đêm tối phía sau

Giờ chẳng còn điều gì [C]ngăn tôi sống hết [D]mình

Sống với [G]đam mê, lắng nghe con tim. Còn sợ [Em]chi? Khi tôi có âm nhạc

Dù gập ghềnh hay chông [C]gai, tôi vẫn bước [Cm]đi [D]không bao giờ hối [G]tiếc

 

Dù chỉ một [Am]giây lạc bước trên con [Em]đường đầy hoa

Một [D]ngày nào đó ta già [Am]tìm về một nơi xa rất [G]xa chỉ còn bình yên, ta với ta

[C]Chẳng còn những muộn phiền chẳng [D]hối tiếc về ngày hôm qua

 

Và giờ đây tôi [G]đã ngưng khóc bỏ lại [Em]đêm tối phía sau

Giờ chẳng còn điều gì [C]ngăn tôi sống hết [D]mình

Sống với [G]đam mê, lắng nghe con tim. Còn sợ [Em]chi? Khi tôi có âm nhạc

Dù gập ghềnh hay chông [C]gai, tôi vẫn bước [Cm]đi [D]không bao giờ hối [G]tiếc