Thế hãy còn xa lắm

Anh đã [Dm] bảo em [G] xích lại gần [C] anh

[Am] Cho hồn lạc vào mây [Dm] xanh [G7] cho mình gần thêm chút [C] nữa

[F] Nhưng sao em lại cười khi [C] mình còn xa cách nhau

Tuy [Am] rằng mình xa chẳng [Dm] xa nhưng [G] lòng tưởng như xa [C] lắm.

[C] Xa trong không gian [F] chỉ một [C] đường tóc [G] thôi

Thì [Dm] xa trong tim yêu [G] sẽ bằng [C] ngàn núi non

[Dm] Nên anh xin em hãy ngồi [C] vào sát [Dm] nhau

Để [G] lắng nghe hồn [C] rơi. [F] [C]

[F] Thế hãy còn xa lắm em ơi

[Am] Xích lại gần [C] thêm đi em

Để [F] ta thay đôi [Fm] môi bằng [C] tiếng nói

Êm [G] đềm nhẹ nhàng và dịu [C] dàng

[F] Anh rung bàn tay dìu [Fm] em qua giấc [G]

Bầy [C] tiên trong [Em] trăng đón [Am] chờ mình dật [Dm] dờ

Cõi [G] hồn còn đợi [C] chờ

Từng [Dm] giây rơi trong [Fm] đêm muôn bàn [Ab] tay êm [C] êm.

* [Dm] Thế [F] hãy còn xa lắm em ơi [Am] xích lại gần [C] thêm đi em

[Am] Xích lại gần [Dm] thêm đi [G] em, [Fm] xích lại gần [Ab] thêm đi [C] em

[Am] Xích lại gần [Dm] thêm đi [G] em, [Fm] xích lại gần [Ab] thêm đi [C] em.