Thiên Địa Vô Sương

1. [Em7]Đêm, gió dâng trùng [D]trùng

Biền biệt phân [Cmaj7]khai

Vạn trượng cách [Bm7]rời

[Am7]Xô cây lá chẳng ngủ [Cmaj7]yên

Mà sao trăng vẫn [F#m7b5]lên

Giữa [B7]trời

 

[Em]Vẽ lên bao tâm tư từ khi chúng [D]ta ngang qua rồi xa

[Cmaj7]Vạn năm như cơn gió thoáng qua vụt [B]xóa

 

[Em]Đã bao đời, dẫu xa dời, vẫn nơi đây

mong tin người. [D]Mong sao đôi ta chưa ra rời

[C]Thiên địa muôn trùng sóng gió

[B]Chân trời mưa phủ trắng xóa

 

[Em]Bàn tay nắm không kịp con sóng

 

[D]Nắm tay ấy bao kiếp vẫn cao rộng

[C]Xoa màn sương từng chắn lối

 

[B7]Nhặt mảnh đời ai lỡ đánh rơi

 

2. [Am]Mộng chưa tan trời mây ngút ngàn

[G]Phảng trong gió ai đưa tiếng đàn

[Am6]Tiếng người cười xua tán gió sương

Ngàn hoa như vấn [E]vương

[Am]Mộng chưa tan trời mây ngút ngàn

[G]Phảng trong gió còn ngân khúc hát

[Am6]Tiếng người đàn ta ca giữa đêm

Hòa trăng thêm bừng [E]sáng...

 

[Am]Tình thư ghi lời ta ước nguyện

[G]Ngàn năm tới ta không cách biệt

[Am6]Giữa hồng trần ôm cánh sen

Nhuộm hương năm sắc [E]tháng

 

[Fm]Giữa muôn trùng, gió chưa

ngừng, bước chân ai đi không dừng

[Eb]Băng theo nơi bóng ai đã qua

[Db]Mong ngày tương phùng vẽ lối

 

[C]Sau lưng ta mây vẫn xanh ngời

 

[Fm]Sải đôi cánh bay đến muôn trùng

 

[Eb]Cánh hoa ấy vẫn hướng theo mây ngàn

[Db]Thiên địa qua ngàn sóng gió

 

[C]Minh quang in tên hai chúng ta...

 

[Bbm]Trời mây muôn trùng [Fm]khơi

[Eb]Ngàn hoa sao vẫn [Bbm]rơi

Tình [F]vương... mờ [Fm]sương...