Thiên đường hiu quạnh

1. Vàng bóng chiều [C] rơi [G]

Sợi buồn vương theo [Em] lối [Dm]

Dấu chân xưa mờ [G] phai [Am] [Dm] [G]

Cuộc tình nay đã [Em] khuất [Dm]

Xa mờ theo tháng [G] ngày [C] [Am] [A7]

Gởi cánh chim [F] bay về thương nhớ [Dm] ai chiều [G] nay [Dm] [G]

 

2. Nhìn tháng ngày [C] đi [G]

Tuổi vàng như chiếc [Em][Dm]

Thoáng rơi trên hồn [G] ta [Am] [Dm] [G]

Hồ cầm rung thương [Em] nhớ [Dm]

Xa vời trên ngõ [G] đời [C] [Am] [A7]

Tìm ánh sao [Dm] rơi về thương [G] nhớ bao giờ [C] nguôi

 

ĐK: [Am] Ta [G] từ nay giã [E7] từ

Những dòng [Am] sông đam [Dm]

Trôi [G] lạc trong sương [C][A7]

[Dm] Ta [C] vùi quên đắng cay

Nghe tình [Dm] yêu thoảng theo cơn [G] gió

[E7] Bay qua khoảng [Am] đời [G]

 

3. Mộng ước tàn [C] phai [G]

Nhạc sầu dâng tê [Em] tái [Dm]

Vấn vương trong hồn [G] ai [Am] [Dm] [G]

Đàn chùng rung thương [Em] nhớ [Dm]

Mơ hồ trong gió [G] chiều [C] [Am] [A7]

Một bóng cô [Dm] liêu về trong [G] thiên đường quạnh [C] hiu