Thiên Đường Không Lối

Đến sau [Am] cuối rồi người cũng [E7] bỏ ta đi

Sau bao [Dm] năm mật [G] ngọt hạnh phúc trao [C] nhau

Những [F] tưởng thuyền tình đưa ta [E7] đến bến mơ

Mà nào ngờ [Dm6] đâu cuộc [F] tình lạc lối, hỡi [E7] em.

 

Đến sau [Am] cuối đành lòng tiễn bước em [E7] đi

Dẫu chua [Dm] xót miệng [G] cười mà héo con [C] tim

Bao nhiêu chê [A7] cười anh sẽ ôm hết vào [Dm] mình

Để em [F] đi được vui [Bm7b5] bước xin người cứ [E7] đi.

 

Người nào đi [Am] mang theo nỗi nhớ đong [Dm] đầy

Bỏ mặc tôi [G] lang thang kiếp sống vô [C] hồn

Người nào [A7] có hay thiên [Dm]đường không lối

Một sớm [Bm7b5] mai sẽ thành tăm [E7] tối

Người [Dm] ơi mong [F] em sẽ bình [E7] yên

 

Cuộc đời luôn [Am] dang tay đón bước em [Dm] về

Về bên anh đi [G] em, anh vẫn mong [C] chờ

Dù rằng khó [A7] khăn nhưng mà em [Dm] hỡi

Về [Bm7b5] đây, [E7] ta có nhau thiên [Am] đường.