Thiền sư và mây trắng

[Dm] Những lời kinh vô ngôn

Giữa sỏi đá không [Gm] hồn

[C] Quỳ xuống đây sám [A7] hối

Những tội lỗi vô [Dm] minh.

[Dm] Những hòn cuội nhỏ

[F] Cát đá vô [Bb] tình

[C] Trăm năm đồi núi [A7] lở

Anh ngồi đây lặng [Dm] thinh.

[Gm] Ngọn gió nào em [C] đến

Hạt [A7] mưa nào em [Dm] mang

Đỉnh núi nào mời [Bb] gọi

[A7] Em mây trắng giăng [Dm] hàng.

Cười khan một [Gm] nụ

Gói [A7] ghém cả hai [Dm] tay

Dâng em đời nửa [Bb] cõi

Dạ [A7] sầu trời mưa [Dm] bay.

Con [Gm] dế mù không [C] gáy

Giọt nước [A7] mắt không [Dm] hay

Con sâu [F] buồn run [Bb] rẩy

[A7] Anh chết lặng chốn [Dm] này.

Em [D] qua... đời đứng đợi

Em [A7] qua... đời làm thơ

Bao [Em] nhiêu là cát [A7] vỡ

Bước chân nhỏ ơ [D] thờ.

Con [D] sâu buồn run rẩy

Hóa [D7] kiếp dưới gốc [G] cây

Hồn [Em] anh hồn bão [Em] nỗi

Lòng [A7] anh lòng lệ [Dm] đầy.

* [Dm] Những lời kinh vô ngôn

Giữa sỏi đá không [Gm] hồn

[C] Quỳ xuống đây sám [A7] hối

Những tội lỗi vô [Dm] minh.

Ngước [Bb] mắt trông lên [Gm] đồi

Mây [A7] trắng một lần [Dm] thôi.