Thơ về đôi dép

1. Bài thơ [F] đầu anh viết tặng cho [Am] em

Là bài [C] thơ anh viết về đôi [F] dép

Khi nỗi [Am] nhớ trong lòng mình da [Dm] diết

Vật tầm [G7] thường anh cũng viết thành [C7] thơ.

 

2. Đôi dép [F] kia có gặp gỡ bao [Am] giờ

Yêu nhau [Bb] đâu mà [C] không rời nửa [F] bước

Cùng gánh [F7] vác những nẻo đường xuôi [Bb] ngược

Phận chiếc [C7] này phụ thuộc ở chiếc [F] kia.

 

ĐK:

Đôi dép [Dm] luôn khăng khít bước song [Am] hành

Chẳng thề [Gm] nguyện mà [C7] không hề giả [F] dối

Chẳng hứa hẹn mà không hề phản [Am] bội

Lối đi [Gm] nào cũng [C7] có mặt cả [F] đôi.

Hai mảnh [Bb] đời thầm lặng bước song song

Sẽ dừng [C] lại khi chỉ còn một [F] chiếc

Chỉ còn [Am] một là không còn gì [Dm] hết

Nếu không [Gm] tìm được [C7] chiếc thứ hai [F] kia.