Thôi đành lạc mất nhau

1. Ai vui duyên mới có thương tình [Am] tôi [D]

Đêm đêm thao thức mắt hoen lệ [G] rơi

Anh vui hạnh [Am] phúc mãi bên [Em] người

Để mặc [Bm] tôi với dông bão tơi [D] bời

Hoang mang [Am] buồn giấc mơ tàn [D7] trôi.

 

2. Khi xưa anh nói chỉ yêu mình [Am] tôi [D]

Sao nay anh nỡ lãng quên người [G] ơi

Bao nhiêu hẹn [Am] ước đã phai [Em] rồi

Còn lại [Bm] đây bao thương nhớ trong [D] đời

Bao u [D7] sầu nói sao cho cạn [G] lời.

 

ĐK:

Thôi đành lạc mất [C] nhau còn đâu [Bm] nữa tiếng yêu ban [Em] đầu

Còn đâu [C] nữa tóc xanh phai [G] màu

Lối em [D7] về trắng xóa niềm [G] đau

Thôi đành lạc mất [Am] nhau

 

Câu yêu thương đã qua đi [C] rồi

Bao tơ [Em] vương thoáng như mây [D] trời

Gom vui [Am] buồn dấu [D7] chôn tình [G] ơi.

 

3. Ai gieo ngang trái lỡ duyên từ [Am] đây [D]

Anh vui duyên mới trách chi tình [G] phai

Mây bay về [Am] phía cuối chân [Em] trời

Còn lại [Bm] tôi với cay đắng trong [D] đời

Trái tim [D7] này mới yêu thương một [G] người.