Thời gian, nỗi nhớ

1. Chờ khi xa [C] vắng còn nhớ [F] hay quên theo ngày [C] tháng

Chờ khi xa vắng lòng có [F] quên mối duyên dở [G] dang

Dù quên hay [Dm] nhớ người bước đi là hết mong [C] chờ

Dòng nước [F] trôi đã xa bến [G] bờ khi chia [G7] tay một ngày xưa [C] đó.

 

2. Một lần lưu [C] luyến cầm lấy [F] tay nói

câu trìu [C] mến

Một lần đưa tiễn chờ tiễn [F] nhau đến nơi bình [G] yên

Rồi ngày mai [Dm] đến chợt có khi lòng bỗng ưu [C] phiền

Ngày tháng [F] qua xót xa nỗi [G] niềm chia tay [G7] nhau rồi thôi sẽ [C] quên.

 

ĐK:

Chiều nay chốn phương xa một [Am] trời tuyết [F] trắng

Còn đây gió đưa mây theo [G7] về mưa [C] giăng

Đêm mùa đông lạnh buốt cung đàn

Im nghe lời gió canh [G7] tàn âm u như lời thở than.

Còn ai [C] nhớ con thuyền ngày xa bến [Em] xưa

Lần chia [F] tay là lần tàn [D7] phai ước [C]

Không còn ai ngoài bến trông chờ sông trôi dòng nước lững [G] lờ

Trông [G7] ra lòng còn ngẩn ngơ.

 

3. Người khi xa [C] vắng rồi có [F] quên nhau theo ngày [C] tháng

Người khi xa vắng rồi có [F] quên nhau theo thời [G] gian

Chuyện tình xưa [Dm] ấy tựa cánh hoa còn chút hương [C] thừa

Nằm ép [F] trong nỗi riêng đến [G] giờ chưa quên [G7] đi dù không mong [C] chờ.