Thu tiễn người

1. Người [G] đi nắng vương cuối [C] đồi

Người [Am] đi mây nước xa [D] xôi

Người [G] ơi, chiều nay lá [C] rơi, vàng thu khắp [Bm] nơi

Này [Em] người chậm bước đôi [Am] chân

Để [D7] nhìn mùa thu bâng [G] khuâng. [D7]

 

2. Người [G] đi tháng năm ngỡ [C] ngàng

Hàng [Am] cây thu nhốm quang [D] sang

Biệt [G] ly người không nói [C] năng

Một lời gió [Bm] trăng

Chiều [Em] buồn rừng núi mưa [Am] giăng

Tiễn [D7] người trời đất mênh [G] mang.

 

ĐK: Này [Bm] người, mùa thu thương [F#7] nhớ

Gió mưa lê [D] thê, ước mong ai [Em] về

Bước sơn [C] khê mãi phong [Am] sương, ngàn [D] phương [D7]

Người [B7] tận miền xa có [Em] hay

Những phút [C] giây mình lưu [Em] luyến

Lúc bên [Am] nhau, nghìn ý [Bm] trao [C] ngọt [D] ngào. [D7]

 

3. Người [G] đi tái tê phím [C] đàn

Chùng [Am] dây, nhạc thiếu âm [D] vang

Bài [G] ca tình yêu thiết [C] tha

Gửi người vắng [Bm] xa

Ngày [Em] về mộng có phôi [Am] pha

Đợi [D7] chờ mùa thu xót [G] xa.