Thu trong mắt biếc

1. Có một [Em] lần, tôi nhìn mùa thu trong mắt [C] biếc

Hồn say rạo [Am] rực một [F#m] chiều lãng đãng mưa [B7] bay

Rồi từ [Am] ấy mùa [B7] thu là nỗi [Am] nhớ

Đi suốt cuộc [F#m] đời, day dứt mãi không [B7] nguôi.

 

2. Những buổi [Em] chiều thu về hồn rung theo tiếng [C] gió

Nhặt cánh lá [Am] vàng, cành [F#m] khô trút xuống trong [B7] mưa

Từng giọt [Am] rơi, rụng [B7] qua hàng sương [Am]

Nghe có giọt [F#m] buồn vừa [B7] đọng lại trong [Em] tôi.

 

ĐK:

[C] Em, hay mùa thu, mà một [E7] đời tôi đi [Am] tìm

[B7] Mưa, hay là mắt [C] em, giọt [Am] buồn vào ký .[B7] ức

Một [E7] thời vụng dại [Am] quá, ta [F] mất nhau suốt đời

Có tình yêu [Em] nào không [B7] dại khờ đâu [Em] em?

 

3. Những chiều [Em] về, khi [D] mùa thu rơi trong tiếng [C]

Xao xác chập [Am] chờn đổ [F#m] vào trái tim [B7] tôi

Lòng thảng [Am] thốt nhặt [B7] cho mùa thu [Am] ấy

Chút lá vàng [F#m] rụng nằm [B7] chết trong [Em] tôi.