Thuở ban sơ

1. Thuở xưa tôi yêu [Em] người lúc [Am] còn tuổi đôi [Em] mươi

Nhặt cành hoa [Am] rơi em trao cùng những [Em] lời

Ta say mộng cho [Am] đời

Bờ môi hé [Em] mọng em [D] thầm thì với [G] anh

Rằng [Bm] tình yêu đã lên [Em] ngôi.

 

2. Thuở xưa đôi [Em] mình có [Am] lần [Bm] ta trao nụ [Em] hôn

Thẹn thùng bên [Am] nhau, yêu nhau từng tiếng [Em] cười

Quen [Em] nhau từng hơi [Am] thở

Chiều mưa sẽ [Em] buồn nhưng [D] đời anh có [G] em

Tình [B7] mình như nắng qua [Em] rèm.

 

ĐK:

Vài dòng thư [Am] tay gửi trao giờ cuối [Em] cùng

Một bờ bến [D] mới đưa em về xứ [Am] lạ

Rồi một ngày [Bm] mai chiều mưa giăng [D] lối

Em có về thăm nơi [G] xưa? [B7]

[E7] Lặng nhìn mây [Am] bay người đi khuất chân [Em] đồi

Đường mòn ta [D] đi chiều sương pha lấp ngậm [Am] ngùi

Rồi mùa đông [Bm] đến về trong đêm [D] vắng để tim [B7] mình giá [Em] băng.

 

3. Tình yêu ban [Em] đầu mấy [Am] người [Bm] yêu dài [Em] lâu

Thì đành xa [Am] nhau cho đôi mình cách [C] trở

Do [Em] duyên tình không [Am] nợ

Thuyền xa bến [Em] bờ để [D] tình ta bơ [G]

Chuyện [B7] tình trong thưở ban [Em] sơ.