Thương cánh hoa rơi

1. Đôi mắt em xanh xao nghìn [Em] trùng để hồn phiêu lãng anh ngập [B] ngừng

Yêu nắng yêu hoa yêu ngàn [B7] lời, gọi mùa xuân gió chơi [Em] vơi

Bên phố thênh thang chân rộn ràng, đường chiều bao lá thu nhuộm [B] vàng

Yêu lá yêu thu yêu nồng [B7] nàn, mộng về say đắm thu dịu [Em] dàng.

 

2. Năm ngón tay em đan nụ [Em] hồng để tình anh thiết tha mặn [B] nồng

Mây đến mây trôi mây bềnh [B7] bồng gọi tình thu đến mênh [Em] mông

Sao lá Thu nay rơi nặng nề nghẹn ngào xa cách bao hẹn [B] thề

Em bước nghiêng nghiêng trên đường [B7] về, lạc loài chim hót nghe não [Em] nề.

 

ĐK:

Năm tháng trên dòng thơ [Em] xanh, tha [D] thiết yêu thương nồng [Am] say

Em bước đi chiều mưa bay mang [B7] hết yêu thương từ [Em] đây

Đường buồn nhạt nhòa lệ [E7] cay tình nào trả hết mê [B] say

Cuộc tình chìm vào ngày [B7] mưa biết bao yêu thương cho [Em] vừa.

 

3. Em bước lên xa hoa nhà [Em] chồng để lòng thương nhớ thương đầy [B] trời

Thương cánh hoa rơi hoa rụng [B7] rời ngậm ngùi chim hót muôn [Em] nơi

Năm tháng mây trôi mây miệt mài điệu buồn ca khúc đêm lạc [B] loài

Anh nhớ năm xưa bên nhịp [B7] cầu thẹn thùng em nói yêu lần [Em] đầu.