Thương cúc vàng

1. Tình xưa lối [Am] cũ ta nhớ thương con đường [C] vắng

Hàng tre cuối [G] thôn gió mây [E7] trôi lơ lửng [Am] chiều

Giàn hoa thiên [F] lý ngát hương thơm tình dấu [G] yêu

Khóm hoa cúc [E7] vàng gọi nồng nàng tình thôn nữ.

 

2. Dừng chân trên [Am] bến sông nhớ thương con đò [C] vắng

Chiều xưa nắng [G] mưa đón đưa [E7] ta về với [Am] người

Giờ sông xưa [F] nước vẫn êm trôi đò vẫn [G] đưa

Cúc thương vẫn [E7] nồng mà người tình xưa nay [Am] đâu.

 

ĐK:

[Am] Ôi thương hương cúc [F] vàng, ôi thương ngỡ [Dm] ngàng

Bên hương gió mênh [Am] mang

[G] Ôi thương hương cúc [Em] vàng, ta thương nhớ [F] nàng

Đường [Dm] tình ai bước [E7] ngang.

 

3. Chiều ta quay [Am] gót xa chốn xưa xa tình [C] nhớ

Lòng nghe vấn [G] vương tiếc thương [E7] cho hương cúc [Am] vàng

Giờ hoa nơi [F] chốn gió phong sương đợi sắc [G] hương

Cánh hoa có [E7] còn nồng nàn tình chiều muôn [Am] phương.