Thương lắm ông bà tôi

1. Khi [C] xưa tôi còn thơ [G]

À [Am] ơi dưới bóng trưa [Em]

[F] kể tôi nghe những [Em]

câu chuyện [Am] cổ

Cho [Dm] tôi những bài học [G] hay.

 

2. Khi [C] xưa tôi còn thơ [G]

Lời [Am] ông vẫn thường hay [Em] khẽ

Ngày [F] sau khôn lớn dẫu [Em] đi trăm [Am] đường

Uống [Dm] nước nhớ [G] nguồn nghe [C] con.

T-ĐK:

Thời gian dần [F] trôi bạc màu tóc [G] xanh

[Em] Tôi giờ đã trưởng [Am] thành

Bước [Dm] chân muôn nẻo luôn [G] nhớ những lời mang [C] theo.

Cảm ơn ông [F] đã một đời hy [G] sinh

Cảm ơn [Em] bà dành trọn thân [Am] mình

[Dm] Thương đàn con, thương đàn cháu ngây [G] thơ.

 

ĐK:

Cảm ơn ông [C] đã cho cha hình hài cảm ơn bà [G] đã cho mẹ tương lai

Để con mới [Am] có trên đời và trở thành người hôm [Em] nay

Dù cho [F] mắt đã mờ, [G] da đã chùn [Em] thấy con về môi [Am] cười run run

[Dm] Nhắc bao kỷ niệm những ngày con ấu [G] thơ.

Giờ đây tóc [C] trắng che hai mái đầu lòng con vẫn [G] nhớ từng lời đậm sâu

Dù là đi [Am] đến nơi nào chẳng đâu bằng nhà mình [Em] đâu

Ước cha mẹ an [F] bình thảnh thơi [G] ước ông bà kề [Em] bên con cháu muôn [Am] đời

[Dm] Vang tiếng cười, vang tiếng trẻ đùa [G] vui thương lắm ông bà [C] tôi.