Thương người trong gương (Cô gái à, em đừng khóc nữa – Gū niáng bié kū qì – 姑娘别哭泣)

1. [Am] Thương bản thân nhiều hơn, thương [Em] người đứng trước gương

Đã nhiều [F] năm phủ nắng [G] mưa, sương gió bụi [C] đường [E7]

[Am] Vươn mình trước bão giông, qua [Em] từng cơn gió đông

Thuyền lắc [F] lư vẫn căng [G] buồm đón gió ngược [Am] sóng

 

2. [Am] Mang tổn thương vào trong, ôm [Em] trọn những hoài mong

Sự thiện [F] lương đã mất [G] đi, viết khúc đoạn [C] trường [E7]

[Am] Con đường ta chọn lấy, chướng [Em] ngại thì đã sao

Chờ nắng [F] lên cây ươm [G] mầm đón ánh bình [Am] minh

T-ĐK: Nếu thiên [F] mệnh chẳng xót [G] thương, cứ nghịch [Em] đường mà bước [Am] đi

Đấu với [F] trời tương lai [G] do ta quyết [C] định

Sướng hay [F] giàu mệnh của [G] ta, khổ hay [Em] nghèo vẫn bước [Am] qua

Đáng thương [F] à? Cũng chỉ để [G] dành kẻ [Am] yếu

 

ĐK: Có người [Am] mới chỉ thấy con sông ngỡ biển [Em] rộng

Còn riêng [F] ta đã trót [G] yêu cả Dải Ngân [C][E7]

Cá còn [Am] sống chắc chắn sẽ biết lội ngược dòng

Rồng không [F] cánh vẫn bay [G] lượn trước bão [Am] giông

Qua mười [Am] năm lúc đó chưa biết ai hơn [Em] ai

Đời như [F] phim có lúc [G] vui có lúc bi hài [E7]

Vứt bỏ [Am] hết tất cả liêm sỉ để kiếm [Em] tiền

Chỉ để [F] mong cho gia [G] đình cuộc sống bình [Am] yên