Thương quê hương

1. Nhìn làng quê của [G] tôi

Nhìn bờ đê xẻ [D] đôi

Một vùng quê nắng [Em] cháy giờ màn mưa trắng xóa

Lòng tôi bỗng [C] hóa nặng.

 

2. Bàn tay cố nối [G] dài

Tìm theo tiếng khóc [D] ai

Ruột gan bỗng [Em] thắt chẳng còn gì trước mắt

Hoàn toàn lặng [C] im.

 

ĐK:

Quê hương [G] ơi

Sao đau [D] thương

Bởi giữa [Em] muôn ngàn, nước tuôn tràn

Bàn [C] tay bơ vơ.

Quê hương [G] ơi

Sao nhói [D] đau

Bao khó [Em] khăn hoài, cứ đeo về

Miền [C] quê hương tôi, miền quê của [G] tôi.

 

1. Nhìn làng quê của [G] tôi

Nhìn bờ đê xẻ [D] đôi

Một vùng quê nắng [Em] cháy giờ màn mưa trắng xóa

Lòng tôi bỗng [C] hóa nặng.

 

2. Bàn tay cố nối [G] dài

Tìm theo tiếng khóc [D] ai

Ruột gan bỗng [Em] thắt chẳng còn gì trước mắt

Hoàn toàn lặng [C] im.

 

ĐK:

Quê hương [G] ơi

Sao đau [D] thương

Bởi giữa [Em] muôn ngàn, nước tuôn tràn

Bàn [C] tay bơ vơ.

Quê hương [G] ơi

Sao nhói [D] đau

Bao khó [Em] khăn hoài, cứ đeo về

Miền [C] quê hương tôi.

* Miền quê của [G] tôi

Sao đau [D] thương

Miền quê của [Em] tôi

Thương ơi [C] thương

 

ĐK:

Quê hương [G] ơi

Sao đau [D] thương

Bởi giữa [Em] muôn ngàn, nước tuôn tràn

Bàn [C] tay bơ vơ.

Quê hương [G] ơi

Sao nhói [D] đau

Bao khó [Em] khăn hoài, cứ đeo về

Miền [C] quê hương tôi.