Thương về xứ Nghệ

1. Thương [C] quê mình xứ [Dm] Nghệ miền [C] Trung đất khô [F] cằn

Mùa đông trời buốt [Dm] giá, mùa hạ nắng cháy [Gm] da

Ruộng đồng khô nứt [C] nẻ, mưa đi không kịp [F] về!

Bao [Dm] đời dân xứ [Gm] Nghệ một [C] lòng yêu thương [F] quê!

 

ĐK: Hò [C] ơ, ai về Đô [Gm] Lương Nam Đàn ngày [C] nớ

Qua phà Bến [Dm] Thủy bóng dáng ai còn [Gm] ghi

Một [F] thời chờ đợi người [Gm] đi, sao ai không [F] nói điều [Dm] gì hỡi [Gm] ai! [C]

[C] ơi, thương dòng sông [Gm] Lam căng tràn nỗi [C] nhớ

Qua cầu Bến [Dm] Thủy lưu luyến khối Trường [Gm] Thi,

Ngày [F] về nàng đã vu [Gm] quy, duyên ta như [Dm] rứa buồn [C] không hỡi [F] người

 

2. Xa [C] quê lâu lắm [Dm] rồi, mà [C] sao vẫn nhớ [F] hoài

Ngày đi người em [Dm] gái gửi hồn theo ước [Gm]

Hẹn thề cùng non [C] biển ra đi tôi sẽ [F] về

Yêu [Dm] làng quê Xứ [Gm] Nghệ vẹn [C] lời thề sắc [F] son