Thuyền bỏ bến xưa

1. Nay em ra [Em] đi còn ai mà đón [Am] đợi

Nay em ra đi thuyền bỏ bến sang [B7] sông

Ngọn gió tàn đông cuốn qua tim buốt [Em] lạnh

Để lại nơi [Am] này có kẻ đứng chờ [B7] trông.

 

2. Đam mê cao [Em] sang hay em vì số [Am] phận

Không nói một lời lặng lẽ bước ra [B7] đi

Quên hết thề xưa những đêm nhìn sao [Em] rụng

Ánh mắt thẹn [Am] thùng em [B7] khẽ nói yêu [Em] anh.

 

ĐK: Rồi từ [G] đó vì lời yêu em [Em] ngỏ

Anh ôm ấp vào [Am] lòng như lời đính ước trăm [B7] năm

[Em] Nào có ngờ [Am] đâu bến đã xa [G] thuyền

Bèo mây thương [B7] họp trùng phùng họp rồi [Em] tan.

 

3. Thương cho thân [Em] em đôi vai gầy bé [Am] nhỏ

Bên hiếu bên tình hạnh phúc rất mong [B7] manh

Thương xót đời em bao năm nơi xứ [Em] lạ

Biết trách ai bây [Am] giờ chia [B7] mỗi đứa một [Em] phương.