Tiếc cho lục bình

1. Bóng lục bình [Am] trôi, nở [D] tím cả sông [Am] dài

Đời chia con [G] nước xuôi [Em] dòng, biết tìm về [G] đâu

Giờ sao em [Em] nỡ bước qua cầu, bỏ lại mình [Am] anh.

 

2. Bông tím dần [Am] tàn mà [D] sao em vẫn chưa [Am] về

Mình anh thơ [G] thẩn thẫn [Em] thờ, đau nhói tâm [G] can

Ngày em rời [Em] bước đi không chào, ngoảnh mặt từ [Am] ly.

 

ĐK:

Buồn thương chiếc [F] áo năm [G] nào, giờ xé làm [C] đôi

Cũng tại mình [D] thôi, đành [Em] tâm chữ duyên không [Am] tròn

Đành nhìn người quay [D] bước qua bến sông bông tím nay héo [C] tàn

Lặng nhìn người xa [G] bến, nhánh lục [Em] bình nay còn mình [Am] anh.

 

2. Bông tím dần [Am] tàn mà [D] sao em vẫn chưa [Am] về

Mình anh thơ [G] thẩn thẫn [Em] thờ, đau nhói tâm [G] can

Ngày em rời [Em] bước đi không chào, ngoảnh mặt từ [Am] ly.

 

ĐK:

Buồn thương chiếc [F] áo năm [G] nào, giờ xé làm [C] đôi

Cũng tại mình [D] thôi, đành [Em] tâm chữ duyên không [Am] tròn

Đành nhìn người quay [D] bước qua bến sông bông tím nay héo [C] tàn

Lặng nhìn người xa [G] bến, nhánh lục [Em] bình nay còn mình [Am] anh.

 

ĐK:

Buồn thương chiếc [F] áo năm [G] nào, giờ xé làm [C] đôi

Cũng tại mình [D] thôi, đành [Em] tâm chữ duyên không [Am] tròn

Đành nhìn người quay [D] bước qua bến sông bông tím nay héo [C] tàn

Lặng nhìn người xa [G] bến, nhánh lục [Em] bình nay còn mình [Am] anh

Lặng nhìn người xa [G] bến, nhánh lục [Em] bình nay còn mình [Am] anh.