Tiếc Cho Phận Mình

Tiếc cho phận [Dm]mình đã từng thề [Am]non hẹn biển

Suốt [Gm]kiếp ta sẽ mãi bên nhau chẳng bao giờ [Am]cách xa

Tiếc cho ngày [Dm]mai sẽ không còn [Am]nợ nhau kiếp sau

Chuỗi [Gm]ngày lẻ loi giờ đay sẽ đeo bám [Am]ta suốt cuộc dời

 

Ngày [Dm]tháng cứ thế trôi cứ thế trôi cứ thế trôi

Người giờ [Am]theo ai mất rồi

Còn [Gm]tôi cứ thế thôi cứ thế thôi cứ thế thôi

Đâu cần ai [Am]them sánh đôi

Hẹn [Dm]ước chỉ giống như gió thoáng qua hứa mấy

câu

Rồi đành [Am]hẹn nhau kiếp sau

Để [Gm]bây giờ chỉ còn tôi luyến [Am]lưu.

 

Người vội [Dm]đi rồi.

Em cũng lên kiệu [Am]hoa rồi

Tôi nhớ em ngày [Gm]đêm mà không hề biết

Em xa là do phận duyên tình [Am]ta quá khắc nghiệt

Người đành [Dm]bỏ lại trang vở đang còn [Am]viết dở

Tôi sợ là [Gm]em không quen với cuộc sống vay duyên

Nếu ngày [Am]mai em vấp ngã thì hãy về [Dm]đây.

 

Nếu một [Dm]mai em vấp ngã thì cứ hãy trở về

Tôi thì vẫn [Am]đợi chưa hề trách phận ngang trái dù nửa lời

Tôi biết là [Gm]em chấp nhận dừng bước không phải vì danh vọng

Nhưng vì [Am]tương lai phía trước gia đình phụ mẫu nên em mới gánh gồng

Ở bên cạnh [Dm]tôi áo hay sứt chỉ cơm thì không đủ no

Vay duyên người [Am]ta kẻ đón người đưa gia cảnh em chẳng lo

Con đò lỡ bước [Gm]sang ngang biết bao giờ mới có ngày trở lại

Tôi đành chúc [Am]phúc cho em bên ai không phải tính chuyện tương lai.

 

Ngày [Dm]tháng cứ thế trôi cứ thế trôi cứ thế trôi

Người giờ [Am]theo ai mất rồi

Còn [Gm]tôi cứ thế thôi cứ thế thôi cứ thế thôi

Đâu cần ai [Am]them sánh đôi

Hẹn [Dm]ước chỉ giống như gió thoáng qua hứa mấy

câu

Rồi đành [Am]hẹn nhau kiếp sau

Để [Gm]bây giờ chỉ còn tôi luyến [Am]lưu.

 

Người vội [Dm]đi rồi.

Em cũng lên kiệu [Am]hoa rồi

Tôi nhớ em ngày [Gm]đêm mà không hề biết

Em xa là do phận duyên tình [Am]ta quá khắc nghiệt

Người đành [Dm]bỏ lại trang vở đang còn [Am]viết dở

Tôi sợ là [Gm]em không quen với cuộc sống vay duyên

Nếu ngày [Am]mai em vấp ngã thì hãy về [Dm]đây.

 

[Dm]Tiếc ai đợi ai do phận mình

[Am]Nước mắt tràn mi tôi giận mình

[Gm]Em đi tôi nở nụ cười

[Am]tim tan nát rụng rời.

 

Up 1/2 tone [Dm] --> [D#m]

 

Người vội [D#m]đi rồi.

Em cũng lên kiệu [A#m]hoa rồi

Tôi nhớ em ngày [G#m]đêm mà không hề biết

Em xa là do phận duyên tình [A#m]ta quá khắc nghiệt

Người đành [D#m]bỏ lại trang vở đang còn [A#m]viết dở

Tôi sợ là [G#m]em không quen với cuộc sống vay duyên

Nếu ngày [A#m]mai em vấp ngã thì hãy về [D#m]đây. [A#m]

 

* Thì hãy về [G#m]đây… [A#m]