Tiếc nuối

Hồn em lỡ tơ [Fm] vương [G7]

Khung trời buồn Đà [Cm] Lạt [Fm]

Khung trời mờ hơi [Cm] sương

Gió rừng về hiu hắt

Gió rừng về hiu [Fm] hắt. [G7]

Bây chừ một mình em

Lần qua từng phố [Ab] vắng

Bước chân vang âm [G7] thầm

Mà nghe từng cay [Cm] đắng!

Hồn em lỡ tơ [Fm] vương [G7]

Khung trời buồn Đà [Cm] Lạt [Fm]

Khung trời mờ hơi [Cm] sương

Gió rừng về hiu hắt

Gió rừng về hiu [Fm] hắt. [G7]

Con phố nào đứng [Ab] đây?

Một mình em lạc [G7] lõng!

Anh ngoài tầm [Cm] tay.

Ngày xưa mình chung [C] đôi [F]

Bây giờ chia hai [C] lối [Em]

Ngày xưa môi kề [F] môi [G7]

Bây chừ xa dịu [C] vợi!

Anh ơi! Anh có [C] buồn [Am]

Có quay về kỷ [Em] niệm [Dm]

Khi nhìn trời mưa [G] sương

Khi nhìn trời mưa [G7] sương

Với bao lời ước [C] nguyện.

Đà Lạt! Đà Lạt [F] ơi!

Còn mình em tiếc [C] nuối [Em]

Dù anh đã xa [Dm] rồi

Dù anh đã xa [G7] rồi

Em vẫn hoài đứng [C] đợi!