Tiếng cuốc gọi đêm

Thương [Gm] em anh còn nắng mưa dãi [C] dầu

Khó nhọc anh gánh lấy hai [Gm] vai

Anh [F] như thân cò héo hon từng [Bb] ngày

Để em [D7] vui anh ráng đi [Gm] cày

Hai [Gm] ta vợ chồng đã bao [C] năm rồi

Đã từng qua bao nỗi gian [Gm] lao

Bao [F] nhiêu ngọt ngào hiến dâng cho [Bb] người

Còn riêng [D7] anh chén đắng cho [Gm] mình

[Eb] Đêm nào em ra [Cm] đi xóm khuya im [Gm] lìm

Tắt đèn mình [Cm] anh với mái nhà [D7] tranh

[F] Thương hàng cau bao năm nắng mưa đã [Bb] nhiều

Bây giờ xa [D7] em lá kia xa [Gm] cành

(* [Gm] Đêm nằm nghe xa [C] xa tiếng ai vui [Gm] đùa

Chắc là người [Cm] xưa đã ghé về [D7] đây

[F] Ra bờ con đê xưa bóng xa trông [Bb] gần

Nhưng người xưa [D7] đâu tiếng mưa đêm [Gm] sầu)

 

ĐK: [G] Ơ, [C] em nghe chăng cuốc kêu [Gm] em nghe chăng cuốc kêu

Nức nở [Eb] về đêm sao mưa cứ [F] rơi rơi mãi vô [C] tình

Ai biết lòng [F] nhau ai biết mình [D] đau đêm xuống từ [C] lâu

Thương con cuốc [F] con đứng gọi đồng [Gm] sâu

[G] Ơ, [C] anh thương em bấy lâu [Gm] anh thương em bấy lâu sao nỡ chia lìa

Sao anh bỏ [F] đi không vẹn lời [C] thề

Tiếng cuốc vọng [F] đêm như trách hờn [D7] ai

Anh vẫn còn [C] đây sao em nỡ [D7] lòng rũ bỏ vòng [Gm] tay